LightReader

Chapter 32 - [ Chương 31]- Hỗn Mang dị cốc

Trong thung lũng tĩnh mịch, Vân Thiên Hà quỳ ngồi giữa một mảnh đá bằng phẳng, trước mặt là Tô Vân Thạch đang đung đưa quạt giấy, ánh mắt như nhìn thấu mọi suy nghĩ.

> Tô Vân Thạch (nhẹ giọng):

“Trước khi dạy ngươi chiêu thức, công pháp hay thần thông… ta phải truyền dạy cho ngươi điều cốt lõi nhất của con đường tu đạo: Tu không phải để mạnh hơn người khác – mà để không bị bản thân đánh bại.”

> “Tu là tu Tâm trước. Tâm bất ổn, khí loạn. Khí loạn, hồn phân. Hồn phân, pháp lực tán.”

---

[📍Bài học đầu tiên: Đạo Tâm Vô Trần]

Tô Vân Thạch đưa ra một khối đá hình trụ, đặt trước mặt hắn. Trên đó khắc tám chữ:

> “Tĩnh Tâm – Tịnh Khí – Minh Hồn – Chính Đạo.”

> “Ngồi xuống, hít thở. Không nghĩ về kẻ thù, không nhớ công pháp, không mơ đến sức mạnh. Ngươi chỉ được nghĩ về một điều: Ngươi là ai?”

---

[📍Canh ba – gió lạnh xuyên cốt]

Ánh trăng phủ xuống nền đá lạnh, gió trong cốc hú dài rít lên từng đợt. Vân Thiên Hà mồ hôi nhễ nhại, đôi mắt nhắm nghiền nhưng nội tâm dao động mãnh liệt.

> “Ngươi từng là phế vật bị gia tộc đuổi bỏ.

Ngươi từng muốn giết nhị phu nhân.

Ngươi có dã tâm, có khao khát…

Nhưng nếu bỏ hết, ngươi còn lại gì?”

Bỗng nhiên, trong tâm trí hắn – hình ảnh của mẫu thân và hai tiểu muội xuất hiện. Rồi đến những kẻ từng vùi dập hắn, những lần suýt mất mạng, những đêm lạnh lẽo không ai bên cạnh.

Tâm… bắt đầu run rẩy.

---

[📍Một chưởng nhẹ – như đánh thẳng vào linh hồn]

Tô Vân Thạch bước đến, không nói lời nào, một chưởng vỗ nhẹ vào lưng hắn. Pháp lực huyền diệu thẩm thấu vào Kinh Mạch Tâm Hồn, giống như dẫn đường.

> “Đạo tâm của ngươi chưa vững. Nhưng đã có gốc.”

> “Từ nay về sau – mỗi ngày, ngươi sẽ thiền định ba canh giờ.

Nếu tâm ngươi không còn bị Tình – Thù – Tham dẫn dắt, ta mới dạy ngươi Thái Hư Nhập Đạo Quyết, môn công pháp chân chính dẫn hồn, cảm khí, tụ thần.”

---

[📍Thông báo hệ thống – bạn vừa khai mở điều kiện ẩn]

> [叮] Hệ thống nhắc nhở:

【Đạo Tâm sơ thành – Kích hoạt điều kiện nâng cấp Thôn Phệ Chi Thư】

【Mở khóa chức năng: Tụ Hồn – Đoạt Phách】

【Thưởng +3 điểm Trí lực, +5 điểm Cảm Tri】

【Thưởng công pháp nhập môn: Tĩnh Tâm Thiền Ý – bậc Xanh Biếc】

---

Vân Thiên Hà mở mắt, lần đầu tiên nội tâm hoàn toàn bình ổn, hơi thở đều đặn, khí tức không hề tán loạn.

> Tô Vân Thạch gật nhẹ đầu:

“Tu luyện là vậy. Không vội. Không tranh. Không sợ. Nhưng cũng không được nhu nhược.”

Ngày Thứ Hai – Tôi Luyện Thân Thể Dưới Thác Nước, Tôi Luyện Tâm Pháp Giữa Sóng Gió

Dưới thác nước cuồn cuộn đổ ầm ầm, từng dòng nước nặng như búa giáng thẳng xuống cơ thể Vân Thiên Hà. Áo trong đã bị xé rách, để lộ thân thể đầy cơ bắp căng cứng, từng giọt nước đập lên da thịt như hàng ngàn mũi kim xuyên qua xương tủy. Hắn cắn răng, không hề dùng đến pháp lực chống đỡ, bởi đây chính là bài học luyện thể thực chiến do chính sư phụ lão ăn mày sắp xếp – rèn tâm, rèn thân, rèn ý chí.

Vân Thiên Hà nhắm mắt, dẫn khí điều tức, trong đầu vận chuyển từng dòng chân khí theo lộ trình Thái Hư Nhập Đạo Quyết sơ khai. Hắn phải giữ cho tâm ý không loạn giữa sóng gió, như chiếc thuyền nhỏ giữ thăng bằng giữa bão tố. Đây là cảnh giới “định tâm trong loạn, vững chí giữa trầm luân”.

Mỗi canh giờ trôi qua, hắn cảm nhận được từng luồng cơ bắp mình đang dần được rèn giũa. Tam Muội Chân Hỏa vận hành ở tầng da, không phải để kháng nước mà là luyện sức chịu đựng. Hắn đã đứng suốt một ngày dưới thác, chỉ để cảm ngộ một chữ: "Nhẫn".

---

Ngày Thứ Ba – Bước Đầu Dẫn Khí Nhập Linh, Cảm Ứng Ngũ Hành

Buổi sớm hôm sau, tại một đỉnh núi phía sau thần viện, nơi phong cảnh nên thơ mà linh khí tụ hội dày đặc, Vân Thiên Hà ngồi xếp bằng, trước mặt là một đài đá khắc ngũ hành trận.

Lão ăn mày – nay đã được hắn bí mật tôn làm sư phụ – ngồi bên, dùng nhánh cỏ rỗng rỗng làm thuốc, vừa nhai vừa nói:

> "Thằng nhãi kia, muốn tu thành đạo, ngươi phải biết: pháp lực là ngọn, tâm pháp là rễ. Nhưng nếu không hiểu trời đất ngũ hành, tất cả chỉ là ảo tưởng."

Vân Thiên Hà nghe xong, chắp tay lĩnh giáo, bắt đầu vận chuyển Thái Hư Nhập Đạo Quyết theo phương thức cảm ứng linh khí trời đất. Quanh thân hắn, linh khí bắt đầu dao động.

Kim – phát ra từ một mảnh kiếm gãy. Mộc – từ cành cây bên vách đá. Thủy – từ hơi sương buổi sớm. Hỏa – từ ý niệm Tam Muội trong tâm hắn. Thổ – từ mặt đất hắn đang ngồi.

Từng luồng khí mang sắc thái khác nhau hội tụ dần quanh hắn. Tuy chưa thể dung hợp, nhưng đã lờ mờ hình thành luồng linh vận mờ nhạt – dấu hiệu bước đầu nhập đạo.

---

> 🌿 Hệ thống thông báo:

Nhiệm vụ [Khai Môn Ngũ Hành – Sơ Bộ Cảm Ứng Linh Khí] hoàn thành.

Cảm Tri +3

Linh Hồn Lực +2

Kích hoạt nhánh nhiệm vụ mới: Tụ Linh Thành Đan – Dẫn Ngũ Hành Nhập Đạo

Đỉnh núi tĩnh mịch, sương trắng như khói lững lờ trôi. Gió không thổi, cây không lay, thời gian dường như cũng ngừng lại trong khoảnh khắc Vân Thiên Hà ngồi nhập định.

Tâm thức hắn dần chìm sâu, tiến vào một khoảng hư vô mênh mang như biển rộng. Không còn là chính mình nữa, hắn như một điểm nhỏ lơ lửng giữa vô tận không gian.

Từng dòng linh khí màu sắc khác nhau xuất hiện trong tâm trí:

Kim – lạnh lẽo, bén ngọt như đao kiếm, mang theo sự tàn khốc nhưng kiên định.

Mộc – mềm mại như làn gió xuân, ẩn chứa sức sống trỗi dậy, không ngừng sinh sôi.

Thủy – trong suốt mà vô hình, có thể xuyên qua mọi thứ, bao dung mà linh hoạt.

Hỏa – cuồng liệt và dữ dội, như ngọn lửa thiêu rụi chướng ngại, bùng cháy với ý chí không khuất phục.

Thổ – trầm ổn, dày nặng, như đất mẹ bao la dung chứa vạn vật, cũng là nơi trở về của mọi sinh linh.

Tâm hắn bắt đầu dao động. Từng ký ức hiện lên: sự phẫn nộ khi bị đuổi khỏi Vân gia, nỗi cô độc trên đường tu luyện, ánh mắt ngây thơ của hai tiểu muội, và cả hình bóng mẫu thân tiều tụy ngày tiễn hắn rời đi.

> “Ta phải mạnh hơn. Không phải để giết, mà để bảo vệ.”

Khoảnh khắc đó, Kim-Hỏa trong hắn hòa làm một — ý chí sắc bén kết hợp cùng ngọn lửa bất khuất. Rồi Mộc-Thủy dung hợp — linh hoạt sinh sôi, hài hòa thuận theo. Cuối cùng Thổ – trọng tâm, nền tảng của mọi thứ – thu nạp tất cả về một mối.

Vân Thiên Hà không còn là người quan sát linh khí, mà hắn trở thành một phần của đạo.

---

🌿 Hệ thống thông báo:

> ✅ Ngộ đạo tiểu thành: “Ngũ Hành Tương Sinh – Tâm Linh Tương Dung”

Kích hoạt tăng trưởng nội tức

Hiệu quả vận chuyển pháp lực: +20%

Cảm Tri +10

Ngộ Tính +8

🎖 Kích hoạt lựa chọn hệ thống:

→ Mở khóa tùy chọn “Tự Diễn Biến Pháp Quyết – Hợp Ngũ Thành Nhất” (chưa đủ điều kiện)

→ Nhận 1 lần truyền thụ khẩu quyết sâu hơn từ sư phụ lão nhân thần bí

---

Vân Thiên Hà mở mắt, đôi đồng tử sáng ngời như đã nhìn thấu một phần đạo lý của thế giới. Mồ hôi thấm ướt lưng áo, nhưng trong lòng lại bình yên kỳ lạ.

> “Sư phụ từng nói, thiên địa rộng lớn, đạo không chỉ là sức mạnh, mà là cách nhìn nhận thế giới. Ta… đã bước được bước đầu tiên.”

Từ đó, mỗi lần tu luyện không còn chỉ là dẫn khí, mà là đối thoại với thiên đạo.

Ngay sau thời điểm Vân Thiên Hà bước vào trạng thái ngộ đạo, một cơn chấn động nhẹ lan khắp khu vực tu luyện của nội viện. Dù không dữ dội, nhưng linh khí trong thiên địa đột ngột dao động và tụ hội về một hướng duy nhất, điều mà chỉ xuất hiện khi có người ngộ đạo chân chính hoặc bước vào đại cảnh giới mới.

Một vài đệ tử nội môn và ngoại môn có tu vi nhạy cảm đều cảm nhận được:

> "Linh khí... đang tự động hội tụ! Ai đang tu luyện mà tạo ra hiệu quả khủng khiếp vậy?"

---

🧓 2. Các trưởng lão lập tức chú ý

Trưởng lão Tô Dực, người phụ trách giám sát nội môn, lập tức rời khỏi tĩnh thất. Lão đưa mắt nhìn về phương hướng dao động:

> "Không phải thiên kiếp... nhưng lại giống như một dạng ngộ đạo tiểu thành… Nếu là đệ tử mới thì quá bất thường!"

Trong khi đó, Trưởng lão Khương Bạch Hàn, người phụ trách đo lường linh căn và Ngộ tính từ đợt khảo thí, nhíu mày:

> "Người tạo ra chấn động lần này... không chừng chính là Vân Thiên Hà."

---

⚔️ 3. Bên trong tông môn xuất hiện chia rẽ nhỏ

Một số đệ tử thiên tài từ các thế lực khác được thu nhận vào Thần Viện bắt đầu cảm thấy bị đe dọa:

Lý Phượng Lam (nội môn – nữ tu phong hỏa): “Tên đó vừa mới nhập môn chưa lâu đã tạo động tĩnh thế này? Hừ, đúng là muốn nổi bật.”

Triệu Nhâm Khôi (đệ tử thân truyền tứ trưởng lão): “Nếu hắn thật sự ngộ đạo, thì vị trí hạt giống trong Đại Hội Thiên Đô sắp tới sẽ bị tranh đoạt!”

Trong khi đó, một vài người khác lại âm thầm ngưỡng mộ, như Trương Đại Sơn và Diệp Linh, những người từng giao tình với Vân Thiên Hà:

> Diệp Linh mỉm cười khẽ: “Thiên Hà ca... quả nhiên không để muội thất vọng.”

---

🏛 4. Tông chủ tạm ẩn, nhưng đã chú ý

Mặc dù Tông chủ Thiên Đô Thần Viện chưa trực tiếp xuất hiện, nhưng bên trong điện thờ chính, ánh mắt của Thánh Tọa Linh Ảnh khẽ lóe lên một tia sáng, như thể ý chí của tông môn đã bắt đầu chú ý đến Vân Thiên Hà.

---

🎯 5. Đặt ra thay đổi trong kế hoạch chọn đệ tử hạt giống

Sau sự kiện này, Hội đồng trưởng lão quyết định tổ chức lại đợt “Sát Hạch Thử Lửa” cho nội môn, trong đó mỗi đệ tử phải tiến hành lịch luyện cá nhân hoặc tổ đội nhằm xác định những nhân tài đủ tư cách tranh cử vị trí đại biểu tông môn.

Địa điểm: Chiến Trường Hoang Huyền – một vùng đất bị không gian xé rách, nơi tồn tại những khe linh giới nhỏ chứa yêu thú, quỷ hồn, dị chủng do trận chiến từ thời đại cổ để lại.

Mục đích: Tuyển chọn hạt giống đệ tử đại biểu nội môn, chuẩn bị cho Đại Hội Thiên Đô sắp tới.

Hình thức: Độc lập hoặc tổ đội, săn giết yêu thú, vượt thử thách, sống sót trong ba ngày ba đêm.

Thang điểm: Dựa vào thành tích thực chiến, ý chí, và năng lực lãnh đạo trong chiến cảnh.

---

⚔️ Cảnh bắt đầu:

Khi sương sớm còn chưa tan, toàn bộ đệ tử nội môn tham gia đã tụ hội tại Thần Võ Đài, nơi cổng truyền tống đến Chiến Trường Hoang Huyền sắp mở.

Tiếng loa pháp khí vang vọng như chuông cổ từ thiên linh:

> “Sát hạch nội môn - Giai đoạn thứ hai bắt đầu. Tất cả đệ tử bước vào vòng truyền tống. Ba ngày ba đêm sau, linh ấn trong huyệt tâm các ngươi sẽ đưa các ngươi thoát khỏi chiến trường nếu trọng thương, nhưng nếu chết… không ai cứu nổi.”

Ánh sáng trận pháp mở ra, từng nhóm đệ tử hoặc đơn độc, hoặc tổ đội, bị truyền tống vào những khu vực khác nhau của Chiến Trường Hoang Huyền.

---

👥 Một vài nhân vật tiêu biểu được nhấn mạnh trong sát hạch:

Lý Phượng Lam – thiên tài hệ hỏa, phong cách cao ngạo, nhanh chóng tiêu diệt yêu thú cấp trung chỉ bằng một chiêu "Tử Viêm Liên".

Triệu Nhâm Khôi – kẻ lạnh lùng thực dụng, không ngại "mượn tay yêu thú" để diệt người yếu hơn.

Diệp Linh & Trương Đại Sơn – tuy không phải hạt giống mạnh nhất, nhưng lại cho thấy tinh thần đoàn kết, phối hợp ổn định, được nhiều người ngưỡng mộ.

Vân Thiên Hà – vẫn hành động một mình, lặng lẽ bước vào khe rừng chết chóc, nhưng Thiên Dực Sưu Thú trên vai hắn lại nhẹ nhàng gật đầu, đôi mắt như rực lên ánh sáng hung tàn – cuộc đi săn đã bắt đầu.

---

🧱 Tình tiết đặc biệt:

Trong vùng hoang cốc nơi Vân Thiên Hà bị truyền đến, yêu vật cổ tồn dạng hư ảnh bắt đầu xuất hiện, truyền ra âm thanh tâm ma làm rối loạn tinh thần.

Hắn lập tức vận chuyển “Thái Hư Nhập Đạo Quyết”, đồng thời triệu hồi Thổ Tức Chi Phiên khắc chế oán khí. Thiên Dực Sưu Thú vung móng chém tan hư ảnh đầu tiên.

> "Tốt, vừa vặn dùng mấy thứ này để tôi luyện tâm thần."

Ba ngày ba đêm đã điểm. Nhưng lúc này, giữa chiến trường đột nhiên xuất hiện một khe nứt không gian dị thường, dẫn đến một vùng đất chưa từng được ghi nhận — phụ cốc của Chiến Trường Hoang Huyền. Nơi đó… ẩn giấu một pháp bảo cổ long khí, và cũng là nơi một thế lực ngầm đang tìm kiếm thứ gì đó nguy hiểm hơn cả Huyết Nguyệt Giáo.

Vân Thiên Hà đang chiến đấu với một bầy yêu thú hắc lôi thú cấp trung, chỉ huy bởi một con yêu thú ngũ giai đã tiến hóa – Hắc Lôi Cốt Mãng. Sau khi sử dụng Thiên Dực Sưu Thú phối hợp cùng Thổ Tức Chi Phiên, hắn đánh bại được đối phương, nhưng cũng khiến năng lượng không gian tại khu vực xung quanh trở nên bất ổn.

💥 Bắt đầu biến cố:

Ngay sau trận chiến, từ vị trí trung tâm chiến trường nứt ra một khe hở không gian xoáy tròn như con mắt ma thần. Thiên Dực Sưu Thú gào lên cảnh báo, nhưng đã muộn – lực hút từ hư không lôi hắn vào phụ cốc.

> “Là… không gian phụ thuộc? Không… là một cấm vực chưa ai ghi chép?”

---

⚫ Phân cảnh bên trong Phụ Cốc Hỗn Mang

1. 🕳 Không gian đen đặc, âm u tĩnh mịch

Xung quanh là những khối đá trôi nổi, mặt đất tựa như bị nổ tung nhiều lần. Pháp tắc không gian loạn động, khiến cho thần thức chỉ có thể lan xa vài trượng. Mỗi bước đi, áp lực từ thiên địa như đè nén gân cốt, làm hít thở cũng trở nên khó khăn.

> “Lẽ nào… đây là di tích chiến trường thời đại Mạt Pháp?”

2. 🔍 Dấu vết chiến đấu cổ xưa

Trên vách đá, hắn phát hiện phù văn đã mờ phai, từng dòng chữ cổ khắc ghi:

> “Tử Vực… Yêu Thần… không được để phong ấn lung lay…”

Chưa kịp suy xét, phía sâu trong cốc truyền ra một chuỗi âm thanh như gào thét thống khổ pha lẫn với… tiếng hát ru cổ xưa khiến tinh thần hắn chao đảo.

---

🧠 Thử thách tâm thần và cơ duyên

Vân Thiên Hà ngồi xuống lập tức kết ấn, vận chuyển “Thái Hư Nhập Đạo Quyết” giữ tâm thần không loạn. Ngay lúc đó, hệ thống vang lên:

> [Ding! Đã phát hiện vùng không gian cổ: "Phụ Cốc Hỗn Mang"]

Kích hoạt nhiệm vụ ẩn cấp hệ thống: Khảo nghiệm “Tâm Thức Tàn Niệm”.

– Thời hạn sinh tồn: 12 canh giờ.

– Yêu cầu: Tìm ra lối thoát hoặc tâm ma sẽ đồng hóa linh hồn ký chủ.

✨ Một ánh sáng dẫn lối

Phía xa trong cốc, hắn nhìn thấy một quang ảnh nữ tử mặc bạch y – không rõ thực hư, nhưng lại có nét giống Tô Thanh Tuyết. Quang ảnh ấy nhẹ nhàng nói:

> “Nếu người còn nhớ... hãy tìm Đài Thất Dạ. Nơi đó, ta chờ...”

Vân Thiên Hà đứng bật dậy, ánh mắt kiên định, linh khí cuồn cuộn vận chuyển toàn thân.

> “Bất kể đây là mê trận hay đoạn cơ duyên bị bỏ quên… ta nhất định sẽ bước đến tận cùng.”

Sau lưng hắn, Thiên Dực Sưu Thú gầm lên, đôi cánh vỗ mạnh khiến sương đen tản ra, mở lối đi vào sâu trong tầng thứ hai của Phụ Cốc Hỗn Mang.

Hiện tượng bất thường tại tọa độ phía tây bắc Chiến Trường

Một ngày sau khi Vân Thiên Hà mất tích, trận pháp giám sát của Thần Viện phát hiện một biến động không gian quy mô nhỏ phát sinh ở khu vực từng được đánh dấu là vô hại. Tuy nhiên, những trận văn cổ đang ẩn sâu dưới lòng đất lại bắt đầu rung lên nhè nhẹ, như có thứ gì đang hồi sinh…

> “Không thể nào… nơi đó là vùng an toàn đã được kiểm tra rồi cơ mà!”

🕊️ 2. Trưởng lão Tô Dực – người giám sát Chiến Trường – nhận tin dữ

Khi nhận được báo cáo từ trận pháp sứ, Tô Dực lập tức tái mặt. Ngay trong đêm, ông tổ chức một phiên họp khẩn cấp với các trưởng lão nội viện và đại diện vài tông môn liên minh:

> “...Hắn là đệ tử đích truyền của một người đặc biệt. Nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, uy tín Thần Viện sẽ bị lung lay.”

Thanh Trúc – người từng cùng Vân Thiên Hà sát cánh tại Huyết Nguyệt chiến trường – cũng lặng lẽ nghe tin, sắc mặt trắng bệch, ánh mắt lóe lên tia sáng khó hiểu.

---

🧩 Phân tích từ các trưởng lão nội viện

Trong buổi phân tích sau đó, trưởng lão Phù Vân Tử đưa ra một nhận định bất ngờ:

> “Tọa độ đó trùng khớp với một vùng từng được ghi chép trong cổ tàng – được gọi là Tàn Cốc Dị Giới. Chỉ xuất hiện khi có cường giả mang ‘khí tức hỗn nguyên’ hoặc vật dẫn phá giải không gian thời cổ...”

Một vị trưởng lão khác khẽ lẩm bẩm:

> “Lẽ nào… là Thôn Phệ khí tức?”

“Không… không thể nào. Thứ đó đã bị niêm phong tại Hồ Suy Vong…”

Từ đó, hội đồng trưởng lão bắt đầu phát động cuộc truy tra quy mô nhỏ, nhằm xác minh tung tích Vân Thiên Hà và bản chất dị động không gian vừa xảy ra.

---

🔥 Biến động trong lòng tông môn

Cùng lúc đó:

Một số đệ tử tân sinh quen biết Vân Thiên Hà bắt đầu hoang mang và truy hỏi tin tức.

Thanh Trúc lặng lẽ xin nhiệm vụ ra ngoài “lịch luyện đặc biệt”.

Tô Thanh Tuyết, vốn đang bế quan tu luyện, bất ngờ phá tan linh trận, ánh mắt lặng thinh như có cảm ứng lạ thường trong tâm mạch.

Ở phía cuối của hội nghị, khi các trưởng lão rời đi, Lão nhân thần bí – sư phụ Vân Thiên Hà – vẫn đứng đó, không nói một lời. Bàn tay già nua nhẹ nhàng chạm lên bức đồ bản cổ xưa trong đại điện.

> “Phụ Cốc Hỗn Mang… lại mở rồi sao?”

“Hắn đã vào rồi… Vậy thì, trò chơi này... không thể dừng lại nữa.”

More Chapters