**CHƯƠNG 8
NPC CHẾT THẬT**
Sáng hôm sau, họ không còn đơn độc.
Một nhóm ba người lạc vào khu trũng: hai nam một nữ, quần áo rách nát, ánh mắt hoảng loạn giống hệt Lysa ngày hôm qua. Khi thấy Noctis và lưỡi hái, họ khựng lại—nhưng rồi quỳ xuống.
"Kẻ Gặt…"
"Xin cứu chúng tôi."
Noctis không trả lời ngay.
Hắn nhìn họ như nhìn những biến số mới. Không thanh máu. Không cấp độ. Không tên hiển thị—chỉ là con người.
"Ở lại nếu muốn sống," hắn nói. "Nhưng không có bảo đảm."
Họ gật đầu như bấu víu sợi dây cuối cùng.
Buổi chiều, quái vật đến.
Không phải Boss. Chỉ là sinh thể méo mó bò ra từ khe nứt—nhanh, nhiều, và không cần lý do để giết. Noctis lao lên chặn lại, lưỡi hái vung lên liên hồi. Huyết Thu kích hoạt, máu đen chảy về phía hắn.
Nhưng một con đã lọt qua.
Tiếng hét vang lên.
Noctis quay đầu—quá muộn.
Một người đàn ông trong nhóm gục xuống, cổ bị xé toạc. Không ánh sáng biến mất. Không hồi sinh. Máu đỏ thẫm loang ra nền đất.
Cơ thể không tan biến.
Lysa run rẩy quỳ xuống bên cạnh, chạm vào khuôn mặt đã lạnh dần.
"Không… không có reset sao?"
Noctis đứng chết lặng.
Một thông báo hiện lên—nhỏ, tàn nhẫn:
NPC tử vong: không thể đảo ngược.
Lần đầu tiên, hắn cảm thấy trọng lượng thực sự của thế giới này.
👉 Mỗi quyết định đều có xác chết đi kèm.
**CHƯƠNG 9
BOSS CỦA VỰC THỨ HAI**
Đêm đó, bầu trời nứt ra.
Một vệt đỏ kéo dài từ chân trời, như vết thương chưa khép. Đất rung lên từng nhịp đều đặn—không phải ngẫu nhiên, mà là nhịp tim.
Noctis đứng dậy.
Lưỡi hái rung khẽ, phản ứng với thứ gì đó đang thức tỉnh.
CẢNH BÁO:
▸ Boss Vực thứ Hai xuất hiện
▸ Tên tạm định: Kẻ Gõ Cổng
▸ Vực: Hành Lang Đổ Nát
Hình ảnh tràn vào đầu hắn: một thực thể cao gầy, tay kéo lê những cánh cổng vỡ, mỗi bước đi đều mở ra lối cho quái vật tràn ra.
Lysa nhìn hắn, mắt đỏ hoe. "Anh… đi sao?"
Noctis gật đầu.
"Nếu không giết nó," hắn nói, giọng trầm xuống, "thì nơi này sẽ không còn là chỗ 'chưa chết' nữa."
Hắn quay lưng.
Nhưng lần này, trước khi đi, hắn nói thêm một câu—như một lời hứa không chắc có thể giữ:
"Ở lại trong tầm bóng của ta."
Khi Noctis rời khỏi khu trũng, bóng lưỡi hái kéo dài theo từng bước chân. Xa xa, tiếng gõ cổng vang lên—chậm rãi, đều đặn, như đang đếm ngược.
👉 Vực thứ hai đã mở.
👉 Cuộc săn tiếp theo bắt đầu—với cái giá cao hơn. **CHƯƠNG 10
KẺ GÕ CỔNG**
Hành Lang Đổ Nát không giống bất kỳ Vực nào Noctis từng thấy.
Nó không mở ra như một vùng đất—mà như một chuỗi lối đi chồng chéo, những cánh cổng vỡ dựng đứng giữa không trung, nối với nhau bằng cầu đá nứt gãy. Mỗi cánh cổng đều hé mở, bên trong là bóng tối chuyển động, như thể có thứ gì đó đang chờ được gọi tên.
Tiếng cộc… cộc… cộc vang vọng.
Không nhanh. Không chậm.
Như tiếng gõ nhẫn nại của một kẻ biết chắc cửa sẽ mở.
Noctis bước vào.
Ngay lập tức, áp lực đè xuống vai hắn. Không phải sát khí, mà là quy luật—một lực vô hình buộc mọi thứ phải tuân theo nhịp điệu của Vực này.
Ở cuối hành lang, một bóng người cao gầy đứng quay lưng lại.
Hai cánh tay dài bất thường, kéo lê sau lưng những cánh cổng khổng lồ bằng xương và đá. Mỗi bước đi của nó để lại một cánh cổng mới cắm xuống nền đất.
Noctis dừng lại.
[BOSS XÁC NHẬN]
▸ Kẻ Gõ Cổng
▸ Loại: Quy Luật Hình Thức
▸ Đặc tính: Mở – Gọi – Dẫn
Boss quay đầu.
Không có mặt. Chỉ là một khoảng trống đen ngòm, nơi lẽ ra phải có khuôn mặt.
Tiếng gõ vang lên—lần này, từ bên trong đầu Noctis.
"Mỗi cánh cổng… là một lối thoát."
**CHƯƠNG 11
CUỘC CHIẾN KHÔNG CÓ MẶT ĐẤT**
Trận chiến bắt đầu ngay khi Noctis bước thêm một bước.
Một cánh cổng phía bên trái bật mở—quái vật tràn ra như nước vỡ đập. Noctis lao lên, Hắc Trảm xé toạc hàng đầu tiên, nhưng mặt đất biến mất dưới chân hắn.
Hắn rơi.
Không phải xuống—mà là qua.
Một cánh cổng khác mở ra phía dưới, ném hắn sang một hành lang khác. Trọng lực đảo lộn. Thế giới xoay ngang. Noctis lăn người, bám vào mép đá trong gang tấc.
"Không gian bị phân mảnh…"
Hắn ngẩng đầu. Kẻ Gõ Cổng vẫn đứng đó, không di chuyển—nhưng cánh cổng mọc lên quanh nó như rễ cây.
Noctis lao qua từng hành lang, chém quái vật, né những cú kéo cổng chết người. Mỗi lần lưỡi hái chạm vào Boss, nó không chảy máu—chỉ vang lên tiếng kim loại gõ vào khoảng không.
"Không có lõi."
Hắn nhận ra.
Boss này không phải để bị giết bằng sức mạnh thuần túy. Nó là chức năng của Vực.
Một cánh cổng mở ngay trước mặt hắn.
Không kịp né.
Noctis bị kéo vào—và rơi xuống bóng tối tuyệt đối.
**CHƯƠNG 12
MẦM MỐNG HƯ KHÔNG**
Trong bóng tối, không có thời gian.
Chỉ có ký ức—những khoảnh khắc hắn đã bỏ đi, những NPC đã chết, những quyết định không thể quay lại. Mỗi hình ảnh hiện lên như một cánh cổng khác, chờ hắn bước qua.
"Nếu ngươi không mở cổng…"
"Thì ai sẽ bị nhốt lại?"
Noctis siết chặt lưỡi hái.
"Ta không mở đường cho quái vật," hắn nói, giọng trầm và rõ. "Ta đóng lại."
Bóng tối rung chuyển.
Lưỡi hái trong tay hắn nứt ra những đường đen sâu thẳm—không phải ánh sáng, mà là sự vắng mặt của ánh sáng.
[NHÁNH TIẾN HÓA KÍCH HOẠT – MẦM MỐNG]
▸ Reaper → Void Reaper (Chưa hoàn chỉnh)
▸ Kỹ năng mở khóa: Phong Ấn Hư Không
Noctis vung lưỡi hái.
Không chém vào Boss—mà chém vào cánh cổng.
Âm thanh vỡ vụn vang lên khắp Hành Lang. Những cánh cổng bắt đầu sụp đổ từ bên trong, như bị rút mất ý nghĩa tồn tại.
Kẻ Gõ Cổng lần đầu tiên lùi lại.
Khoảng trống nơi khuôn mặt nó co rút, phát ra âm thanh méo mó—không phải đau đớn, mà là lỗi.
Noctis bước ra khỏi bóng tối, đứng giữa Hành Lang đang tan rã.
"Ngươi mở đường," hắn nói.
"Còn ta—kết thúc chúng."
