Tất cả đội ngũ
Kích Ứng Binh hay Dị Sĩ Tuyến Một đều bị Thú Triều tấn công dữ dội, sức mạnh ngọn
lửa mà Dị Linh Chủng đầu đàn phun ra đều có uy lực cực kì mạnh mẽ, những đầu đạn
có chứa nguyên tử lẫn năng lượng Dị khí bắn ra đều bị hoả diễm thiêu cháy thành
tro, tình trạng hiện tại cực kì cấp bách, số lượng thiệt hại đã lên tới mười
lăm người rồi.
"Đội trưởng, bây
giờ phải làm sao? Số lượng Dị Chủng cực kì nhiều, chỉ với mấy chục người chúng
ta khó mà chống đỡ được!"
Mọi chiến sĩ đều
liên tục bại lui, ánh mắt hoảng sợ nhìn về đội trưởng Lê Minh Quân mà hỏi, hiện
tại số lượng người ở đây không quá ba mươi người, nếu còn tiếp tục chỉ sợ không
thể ngăn cản được thú triều, ngược lại bọn họ cũng sẽ bị đánh chết cả.
"Cố gắng lên, ta
đã gửi tin tức về Học Viện Linh Cảnh rồi, rất nhanh bọn họ sẽ cử người tới tri
viện!" Lê Minh Quân bây giờ cũng tàn tạ không kém, trên mặt nhiều vết đen cháy
hiện ra, đây là do hắn một mình lao lên giết hơn ba mươi đầu Dị chủng khác
nhau, nhưng lại bị đầu Dị Linh Chủng phun lửa thiêu đốt mới khiến hắn bị tổn
thương như vậy.
"Chỉ e là không
chờ được nữa rồi!" Một tên khác trong đội run rẩy chỉ tay, trong ánh mắt hắn xuất
hiện hình ảnh biển lửa đang tràn tới, toàn thân đã run rẩy đến đáng sợ, sắc mặt
trắng bệch hiện ra rõ ràng.
"Song Hệ Dị Thể -
Băng Hoả, triển!"
"Song Hệ Dị Thể -
Băng Lôi, triển!"
Vù!
Ngay khoảnh khắc
đội ngũ Kích Ứng Binh và Dị Sĩ Tuyến Một cận kề cái chết, đột ngột xuất hiện
thanh âm vọng ra từ phía sau! Chỉ ngay sau đó, một đợt băng tuyết lạnh lạnh lẽo
gấp đôi rơi xuống tạo thành màn chắn băng dày bảo vệ đội trưởng Lê Minh Quân,
trên bề mặt băng ẩn hiện hoả diễm bùng phát lẫn lôi điện hung mãnh phóng thích,
mặt đất quanh khu vực đều chấn động, từ trường nơi đây đều bị bẻ cong nặng nề.
Ầm!
Biển lửa mà Dị
Linh Chủng phun ra phóng tới va chạm với bức tường băng dày và lớn, giao thoa bề
mặt sát na khiến bức tường băng hơi chấn động, chỉ vài hơi thở thì bức tường
băng xuất hiện vài vết nứt lan ra khắp bề mặt. Nhưng vừa hay lúc này, lôi điện
mạnh mẽ ẩn dấu bên trong bức tường băng đột ngột phóng thích ra vài chục tia màu
lam tím xen lẫn. Lôi điện như là mãng xà hung hãn lao tới, chớp mắt đánh thẳng
vào đầu Dị Linh Chủng kia khiến nó choạng vạng rơi xuống mặt đất! Không bao
lâu, hoả diễm ẩn ẩn bên trong mặt băng cũng phóng tới, trên đường đi đều để lại
vết cháy khét, hoả diễm nóng rát như dung nham lao đến thiêu đốt vô số đầu Dị
Chủng khiến chúng chết hàng loạt.
"Đội trưởng Lê
Minh Quân, thật xin lỗi vì chúng ta đã tới trễ, mong ngài đừng trách mắng!" Sau
khi ngăn cản được thế công Thú Triều, Việt Anh cùng Kim Liên dẫn theo hơn trăm
vị học giả khác đi tới cúi người mà lên tiếng, sắc mặt có chút áy náy vì đi tới
trễ.
"Không, ngược lại
chúng ta nên cảm ơn mọi người! Nếu không nhờ có mọi người thì chỉ e chúng ta đã
trở thành miếng mồi cho đám Dị Chủng rồi!" Lê Minh Quân lắc đầu đáp lại, hắn cảm
thấy may mắn vì bản thân vẫn còn sống sót.
"Chúng ta nhận
nhiệm vụ từ Hiệu trưởng Trần Văn Huyền tới đây tri viện." Vừa nói Việt Anh vừa
chỉ qua các gương mặt học giả một đợt sau đó nói thêm: "Đội trị liệu bắt đầu sơ
cứu những người bị thương, di dời bọn họ tới nơi an toàn, đội tác chiến chuẩn bị
ngăn cản Dị Chủng tấn công!"
Việt Anh mặc dù
thực lực mới chỉ là Linh Căn Thức Tỉnh Tiểu Cảnh Tẩy Huyết Trùng Cốt, nhưng những
thứ hắn phân phó đều khiến ai nghe qua cũng phải thầm khen. Lê Minh Quân nhìn về
Việt Anh mà thầm nghĩ: "Tuổi còn trẻ mà đã như vậy, tên này sau này chắc chắn sẽ
còn có tham vọng lớn hơn!"
"Đội trưởng Lê
Minh Quân, chúng ta hãy cùng phân chia theo nhóm nhỏ dẫn dụ đám Dị Chủng và Dị
Linh Chủng tách ra, sau đó sẽ tiêu diệt từng nhóm nhỏ! Ta Kim Liên và ngài sẽ
liên thủ tấn công Dị Linh Chủng kia, đám Dị Chủng yếu kém sẽ để mọi người!" Việt
Anh tiến tới gần Lê Minh Quân đưa ra chủ ý, hắn và Kim Liên đều là đội trưởng dẫn
dắt học giả tới đây, nên cũng phải đi đầu chiến đấu với Dị Linh Chủng cấp cao
hơn.
"Hai ngươi với thực
lực như vậy liệu có ổn hay không?" Lê Minh Quân cau mày lo lắng hỏi lại, với
chiếc kính phân tích dữ liệu chính xác nên hắn nhận ra hai người đều có thực lực
thấp hơn hắn nữa.
"Ổn hay không ổn
thì giao đấu sẽ biết ngay!" Việt Anh cười nhạt đáp lời.
"Hừ, thích thể hiện.
Để xem ngươi làm sao đối phó đầu Dị Linh Chủng cấp cao kia?" Nguyễn Hoàng Anh một
học giả khác không ưa Việt Anh thầm nghĩ, miệng khẽ nhếch chờ đợi xem kịch vui
sắp diễn ra.
"Việt Anh, ngươi
cũng không quá tự đại đi! Đầu Dị Linh Chủng này thuộc cấp E cao cấp tới cấp D
sơ cấp, hoặc trung cấp rồi, cấp bậc này tương đương đỉnh phong Linh Căn Thức Cảnh
hoặc sang bước hai Cường Thể Cảnh rồi!" Bối Mạc Khắc hơi tức giận lên tiếng, nó
không ngờ được Việt Anh hắn lại liều lĩnh như vậy.
"Không sao, ta tự
biết phân nặng nhẹ!" Việt Anh cười nhạt truyền âm lại, hắn không phải tự đại
hay liều mạng vào chỗ chết, mà hắn cảm giác được 8 khiếu còn lại sắp khai mở
hoàn toàn rồi, nên hắn mới quyết định giao đấu để khai mở hoàn toàn.
Vù!
Không còn ai dị
nghĩ nữa, từng tóp học giả phối hợp với các chiến sĩ người của Lê Minh Quân đều
cùng nhau hợp sức dụ đám Dị Chủng tách ra từng nơi. Vũ khí súng hạng nặng lẫn
súng máy đều bộc phát liên tục, vô số viên đạn rơi xuống như mưa xuyên qua não
nộ đám Dị Chủng khiến chúng chết tại chỗ. Xung quanh thị trấn nơi đó, nhà cửa đều
bị đám Diu Chủng phá nát tươm, vô số bức tường bê tông cốt thép đều bị đánh sập,
khói bụi bay lên phủ kín toàn thị trận.
"Hành động thôi!"
Lê Minh Quân hít sâu một hơi rồi phất tay.
Vù!
Hắn dẫn đầu xông
pha lên trước, trong tay hắn đang cầm là một cây gậy có chứa lượng nguyên tử
lơn, cùng với năng lượng dị khí từ cơ thể tràn vào khiến cây gậy kia phát huy
uy năng kinh khủng. Việt Anh cùng Kim Liên đều gật đầu, hai thanh kiếm trong
tay hai người đều xuất hiện chạy bộ lao đến!
Ầm ầm!
Cả ba hợp sức
công kích, đầu Dị Linh Chủng có bộ da sần sùi gai góc, hai cánh sải rộng tới mười
mét vỗ mạnh tạo ra luồng phong lốc mạnh mẽ, đầu nó đen đặc dị thường, chiếc mỏ
bén nhọn như chiếc đinh vậy. Hai chân nó ẩn chứa bộ trảo sắc như lưỡi kiếm vậy,
nó chao lượn lao tới, hai móng to dị thường hướng ba người chụp tới. Lê Minh
Quân xoay cây gậy lớn giáng mạnh xuống, Việt Anh cùng Kim Liên song kiếm hợp
bích đồng thời chém ra vô số nhát.
"Đầu Dị Linh Chủng
này quá cường hãn rồi!" Kim Liên cau mày lên tiếng, nàng vẫn đang đeo Mắt Kính
Thực tế tăng cường để phân tích kĩ dữ liệu về đầu Dị Thú trước mắt, nhưng dường
như thống số không hề đồng đều chút nào cả.
"Ta sẽ tiên phong
thu hút nó, hai người các ngươi tấn công hai cánh trái và phải, phát hiện điểm
yếu thì lập tức tiêu diệt ngay!" Lê Minh Quân cũng gậy đầu, ánh mắt nheo chặt lại
mà lên tiếng.
"Được!" Việt Anh
và Kim Liên không chút dị nghị nào cả.
Vút!
Lê Minh Quân ngay
lập tức triệu hồi chiếc súng kì dị, dáng vẻ nó khá hiện đại và hoa văn kì lạ. Hắn
bật người lơ lửng giữa không trung, chiếc súng trong tay ngay lập tức kích hoạt.
Một luồng điện từ trường mạnh mẽ phóng thích ra, luồng điện từ này có thể lên tới
mười ngàn oát, có thể phá huỷ một toà nhà lớn chỉ trong một giây. Làn điện từ
trường như một tấm lưới bắt cá hướng đầu Dị Linh Chủng phóng tới, sức mạnh nó
phát ra khiến não bộ bị ảnh hưởng mê man trong vòng một phút, toàn thân tê cứng
bất động.
"Mau, hành động!"
Lê Minh Quân cầm chân được đầu Dị Linh Chủng trong vài phút ngắn ngủi, hắn
nhanh chóng quát lớn.
"Tinh Niệm Dị Lực,
triển!"
"Tinh Thần Ý Lực,
mở!"
Việt Anh và Kim
Liên không nói thêm gì, cả hai duy trì tốc độ bên phải và bên trái áp sát đầu Dị
Linh Chủng. Tinh thần lực bọn họ cũng được thi triển ra, não bộ kích hoạt sóng
vô tuyến phóng ra đánh vào não bộ đầu Dị thú kia! Hai luồng sóng vô tuyến liên
tục công phá khiến tinh thần đầu Dị Linh Chủng rơi vào thế yếu, và bị phân liệt
mê man.
"Hai tên này lại
sở hữu Tinh thần lực mạnh như vậy!" Lê Minh Quân cảm nhận được làn sóng vô tuyến
lan tới hơi giật mình, ánh mắt loé lên vẻ sợ hãi mà thầm nghĩ.
"Bối Mạc Khắc,
mau giúp ta tìm ra điểm yếu đầu Dị Linh Chủng kia!" Việt Anh cấp tốc truyền ý
niệm cho Bối Mạc Khắc, hắn biết đầu thú này cực kì thông minh nên nhờ nó là lựa
chọn tốt nhất.
"Đầu Dị Linh Chủng
này sở hữu tốc độ săn mồi cực kì nhanh, chỉ mất 0,23 giây đã tóm gọn con mồi! Sức
mạnh chủ yếu là phun lửa, sử dụng móng trảo vồ có sức huỷ diệt cao hơn, chỉ số
Dị Hoá là hoàn toàn, nó thuộc Cấp D sơ cấp. Điểm yếu của nó là đôi cánh, tấn
công vào cánh nó sẽ tự động chết!"
Bối Mạc Khắc lúc
này không hề trêu đùa hay gì cả, nó ngay lập tức sử dựng cặp sùng dò xét chỉ số,
sáu mắt đồng thời như cảm biến phán đoán chính xác tới 100%, chưa đầy 1 giây mà
nó đã lập tức tìm ra được điểm yếu của đầu Dị Linh Chủng kia.
"Kim Liên, điểm yếu
nằm ở đôi cánh!" Việt Anh nhìn Kim Liên lên tiếng, hắn không hề nghi ngờ chút
nào về phán đoán của Bối Mạc Khắc cả.